Thứ Năm, 19 tháng 11, 2009

NỖI NHỚ MÙA THU



NỖI NHỚ MÙA THU


Con đường xưa màu lá đã trổ vàng
Phải không em mùa thu nào đã sang
Làn mây trôi tự tình nơi cuối phố
Lá ngập ngừng vương gió nỗi miên man

Không biết em có còn yêu mùa thu
Những buổi sáng trời chớm lạnh sương mù
Quán cà phê vắng người trên dốc núi
Gió ngạt ngào buồn như những lời ru

Chợt nhớ quá hạt mưa nào xa lạ
Rơi ngẩn ngơ bên chiếc cốc u sầu
Anh ngồi đó ánh mắt buồn sâu thẳm
Tìm bây giờ mùa thu cũ về đâu

Chiều ở đây với tận cùng nỗi nhớ
Gió lạnh lùng em chợt đã thật xa
Nỗi cô đơn nghe âm thầm buốt giá
Thu xanh xao hồn thuở mới như là


Khiếu Long

Thứ Tư, 11 tháng 11, 2009

PHA THÊM MÀU LÁ



PHA THÊM MÀU LÁ


Pha thêm một chút vàng trong lá
Sẽ thấy mùa thu sao dễ thương
Pha thêm một chút buồn em nhé
Đời bỗng lung linh đẹp lạ thường

Bây giờ bên ấy vào thu sớm
Anh thấy rừng phong nhuốm sắc vàng
Những cơn gió thoảng vương nhè nhẹ
Trong sáng thu vàng em bước sang

Đi giữa mùa thu em áo tím
Mắt buồn ngơ ngác cả hồn thơ
Chùm mận bên nhà ai nở rộ
Ngày tháng yêu em bỗng dại khờ

Pha thêm hương bưởi vào mái tóc
Đắm đuối đời anh em biết không
Mai sau mình lỡ thành xa lạ
Màu tóc em bay tuổi mơ hồng

Màu lá chiều nay xanh mắt biếc
Aó em vàng lụa dáng kiêu sa
Anh sẽ yêu màu xanh nuối tiếc
Vàng áo em xưa thuở mặn mà



Khiếu Long

Thứ Sáu, 6 tháng 11, 2009

Biển Nhớ



Biển Nhớ


Những cơn sóng đưa anh vào nỗi nhớ
Dòng nhớ chập chùng phủ lấp mùa đông
Em về đâu biển vẫn lạnh mênh mông
Chiều ở đây gió chợt buồn lơ đãng

Tình chúng minh có chút gì lãng mạn
Chẳng bao giờ hai đứa gặp được nhau
Chiều mưa về em nhớ bước thật mau
Kẻo giọt mưa cuối mùa làm ướt áo

Hãy cứ để lòng anh mùa giông bão
Biển chập chùng với hình bóng em yêu
Bờ đá xưa đầy dấu vết cô liêu
Tình yêu em quẩn quanh loài rong tảo

Trong thế giới tình yêu đầy hư ảo
Em xa rồi cho tình nhớ lên ngôi
Nhớ thật nhiều nhưng chỉ mỗi em thôi
Và nỗi nhớ dâng thật đầy như sóng

Biển bây giờ mùa đông ôi lạnh cóng
Sóng muộn phiền như cuốn mãi đời ta
Em và anh phiên khúc bản tình ca
Dòng tóc xỏa buông dài trong nỗi nhớ



Khiếu Long

Thứ Tư, 4 tháng 11, 2009

Thiên thần áo trắng - Tiểu Vũ Vi



Thiên thần áo trắng


Em tặng phẩm từ trời cao thánh thiện
Vào đời anh rất nhẹ thoáng hương tình
Đôi cánh trắng nâng hồn anh hấp hối
Giữa thế gian đầy đọa những cọc đinh

Trái tim anh bừng nụ tình chân thật
Lời thơ anh quyến luyến tự bao giờ
Trong dòng đời nhiều lọc lừa gian dối
Thiên đường em bát ngát giữa hồn mơ

Thu cuối mùa lòng anh đầy lạnh gíá
Em hiến dâng khúc nhạc khấn nguyện cầu
Cho hồn anh hướng bay về cung thánh
Thân tội đồ anh phiêu lãng về đâu

Tình yêu em dâng lên trong tình chúa
Như ánh sao dắt lối bước anh về
Nắm tay em cùng đi vào cõi mộng
Quên đời buồn chồng chất những u mê


PTMC

Tiểu Vũ Vi
23/11/06


Thiên Sứ Tháng Mười Một



Thiên Sứ Tháng Mười Một


Em thiên sứ với tình yêu thánh thiện
Ta tội nhân đang chờ đợi nhục hình
Chợt yêu em bỗng dưng lòng sám hối
Những ngày dài phiêu lãng mãi linh đinh

Em cho ta lời yêu thương chân thật
Mà từ lâu ta chẳng có bao giờ
Giữa cuộc đời đắng cay nhiêu gian dối
Ta mãi sầu lạc lõng giữa hồn mơ

Tháng mười một cuối thu buồn tàn úa
Lòng ăn năn ta cúi mặt nguyện cầu
Tiếng nhạc buồn vút cao lên cung thánh
Nếu ngày xưa hồn không biết về đâu

Ta bây giờ yêu em.... và có chúa
Trong không gian mùa vọng đã trở về
Em thiên sứ cho ta mùa sao sáng
Để không còn lịm chết giữa cơn mê...



Khiếu Long

Thứ Ba, 3 tháng 11, 2009

Mùa Hạ Theo Em




Mùa Hạ Theo Em



Em đi rồi mùa hạ buồn chi lạ
Mỗi mình ta trên lối cũ quay về
Qua nhà em khúc rẽ buồn đứt đoạn
Hồn âu sầu dường như tỉnh như mê

Khu vườn cũ ánh chiều vàng vắng lặng
Gió mênh mông từ biển lạnh thổi vào
Tiếng cười em hôm nào bay trong gió
Mà bây giờ tình bỗng hóa xanh xao

Ta đứng đây tìm tháng ngày kỷ niệm
Bóng thời gian vùng qúa khứ lạnh lùng
Dáng em buồn mong manh bên khung cửa
Tóc buông dài tha thiết mảnh tình chung

Thành phố này ta âm thầm ở lại
Dù dấu yêu một thưở đã không còn
Mùa hạ cũ theo em về xứ lạ
Vào thu chưa màu lá đã héo hon



Khiếu Long